Thứ bảy đầu tiên….
Sáng, dậy lúc 5h hơn, thấy hôm nay không phải làm gì nên ngủ cố nốt. Vài lần như thế rồi cũng ngồi dậy được lúc 7h30. Bật máy tính. Không vào được mạng. Chắc tại vì muộn quá. Tập bài thể dục quen thuộc cho giãn cơ bắp, vệ sinh răng miệng rồi gọi Trang dậy. Gọi cho Vinh thế nào cũng không được, nghĩ chắc cu cậu ở dưới tầng 1 vào internet, nhưng ngại xuống gọi quá. Rồi 2 chị em quyết định ăn mỳ cho bữa sang. Kỳ lạ thật! Khi ở nhà mình phải cố gắng mới hết bát mỳ, đây ăn xong cứ thấy lọt thỏm, lại phải chiến bánh mỳ thôi. May mà có ruốc. Ruốc luôn là cứu cánh của chúng ta. Bao nhiêu là bơ, pho mát, dressing, mứt, v.v… nhưng không có gì trôi nhanh bằng ruốc. Hai chị em quyết định đi thăm Trường đại học thành phố Saarbrucken. Đang chuẩn bị thì Vinh gọi. Cũng biết đường gọi lên đấy, tệ cái là cứ tưởng hai chị em vẫn còn … ngủ, hix!
Cả ba đứa hăm hở chờ xe bus. Khi rời trường, Trang đã băn khoăn về việc không cầm theo vé xe bus, nhưng mình gạt đi, nói chắc nó cũng chẳng kiểm tra. Điều đó là phổ biến. Nhưng không phải bao giờ cũng thế. Ông lái xe bắt Trang trả tiền. Không chịu. 3 đứa leo xuống.
Thế lại hóa may! Vì trường đại học thứ 7 không mở cửa, cũng chẳng có ai để ngắm. Đó là lời bác lễ tân của khu nhà. Kể ra bác này tốt tính và nhiệt tình thật. Câu hỏi nào cũng được đáp ứng, và chỉ cho chúng mình tận nơi. Bác này vui tính, nhưng cũng một phần là do bác nói được tiếng anh, mình đoán vậy. Hỏi bác luôn về chương trình cuối tuần. “Cách tốt nhất là đi shopping”, bác nói. Nhưng sau khi ngâm cứu thêm vài tờ báo tuần, bác hào hứng chỉ cho bọn mình những chỗ cần đi. Sáng thứ 7 thì có Chợ trời (gọi là Flomart), hoạt động từ 10h sáng đến 3h chiều. Ở đây toàn bán đồ second-hand, và theo như lời bạn mình nói, thì đi đến đây không phải để mua sắm mà để ngắm! Chiều thứ 7 thì chẳng có gì ngoài các siêu thị. Buổi tối thì có bọn sinh viên tụ tập nhảy múa (tango thì phải) ở trường đại học, nhưng họ bắt đầu từ 10h tối cơ, muộn quá, mình chẳng khoái! Sáng chủ nhật thì hình như có thể đi dạo phố, uống nước rẻ tiền, với lại cái gì nữa thì không nhớ. Nhưng mình nhớ Nhà thờ vẫn mở cửa vào 11h trưa ngày này. Chiều chủ nhật có địa điểm nhảy Salsa nhưng đáng tiếc, nó lại trùng với lịch đi thăm các địa điểm lịch sử của vùng ngày mai với các học viên trong trường. Tất nhiên các pub thì vẫn mở cửâ đều nhưng ngược lại , để thưởng thức, cần phải có nhiều tiền. Mà điều đấy thì ngược lại với hiện trạng nghèo đói của mình, Thôi đành thu lòng mình vậy!!!
Cảm ơn bác già về những thông tin bổ ích, 3 đứa hùng hục chạy ra bến xe bus, vì chỉ còn 5’ nữa xe sẽ đến. Nhưng ôi thôi. Trời mưa! Đành quay về trường. Đành chỉ đạo 2 đứa nhỏ giặt quần áo. Bàn bạc xong xuôi, gộp quần áo bẩn, 3 chị em hăm hở xuống phòng giặt đồ sau khi mua xu và hỏi cách sử dụng của bác. Lò dò vào phòng, chẳng hiểu đâu là máy giặc, đâu là máy sấy nữa. Mình chỉ có 2 quần bò nên không lo, hai đứa nhỏ lười giặt nên tống cả tất và áo len vào nữa. 2 lần chạy lên hỏi bác già về quy trình làm khiến bác phải xuống theo và hướng dẫn tận nơi. Khi đặt hết mọi chế độ, mình và Vinh ra chơi bóng bàn. Công nhận tay nghề mình khá thật! Vừa mới chơi một hôm mà hôm nay tay đã lụa lắm rồi. Khéo không hết khóa học này mình chuyển nghề chơi bóng bàn luôn!?!
Gần 2 tiếng sau, giặt đồ mới xong. Lúc đó hai chị em cũng lên chuẩn bị cơm trưa. Bữa cơm “đạm bạc” kéo dài đến 2h30 chiều. Nhưng mà ngon! Lâu rồi mới ăn cơm nhà, có rau theo kiểu VN, chỉ duy nhất không có thịt mà phải thay bằng xúc xích. Dọn dẹp xong, kế hoạch của cả nhóm là đi chợ Saarbasar và Aldi, để mua những thứ rẻ nhất. Hỡi ôi, kết quả cuối cùng là toàn mua những thứ đắt đỏ hơn so với các hàng bên cạnh. Nhưng cũng lại thôi! Kệ nó! Mình có tiền mà!
Trên đường về, cả nhóm rẽ vào Zoo. Zoo cũng đóng cửa, không tiếp! Lại đợi xe bus về. Mình nói hai đứa nhỏ xe 47 cũng được, 17 cũng được. Xe 17 đến trước. Cả lũ leo lên. Chợt xe không đi theo con đường thẳng mà đi vòng qua rừng. Cả lũ lại một phen hốt hoảng. Rồi lại an ủi nhau có không đến nơi thì mình lại đi xe bus khác về. Mình có tiền mà!
Lại cơm cơm nước nước! Bữa tối hình như bắt đầu vào lúc 8h30 hơn. Chỉ biết được khoảng 45’ sau khi kết thúc mọi thứ thì bây giờ là 10h15 và mình đã viết xong nhật ký về ngày hôm nay. Hy vọng ngày mai sẽ dạy sớm hơn để đi chơi được nhiều hơn!
0 comments:
Post a Comment