Tu tập THIỀN

Đọc cuốn THIỀN của Thích Nhất Hạnh, dì ngẫm lại những điều đã mắng con sáng nay.
Bản chất của THIỀN là NIỆM, ĐỊNH và TUỆ.
Khi dì biết con không học bài nên không làm được bài, không làm được bài nhưng không hỏi thày cô giáo, mà chỉ kêu thày cô giảng không hiểu nên chán, dì đã mắng con. Bản thân dì biết lúc ấy dì đang rất bực mình với con, dì ý thức được việc không dùng những lời lẽ thậm tệ, nhưng dì thấy cần phải nghiêm khắc để con nhận ra sai sót của mình. Đó là chánh niệm. Khi thực hiện chánh niệm, có hai luồng năng lượng đang biểu hiện trong một con người: một là sự giận dữ, hai là sự nhận thức về sự giận dữ đó, dẫn đến việc thuyên giảm và chuyển hoá nguồn năng lượng đầu tiên. Năng lượng niệm mang theo nó năng lượng định (chú tâm) và có thể làm phát sinh năng lượng tuệ (trí tuệ) nhằm chuyển hoá cơn giận thành năng lượng của hiểu biết, chấp nhận và hoà giải. Dì chưa làm được đến mức chấp nhận, bởi vì dì không muốn con hài lòng với những biểu hiện của mình, nhưng đến khi quá giận, dì biết dừng lại, dù trong lòng dì bộn bề nghĩ suy. Con tuổi 14. Con bước vào giai đoạn nước rút của kỳ thi chuyển cấp, kỳ thi mà theo dì còn căng thẳng hơn kỳ thi đại học, bởi vì, ngoài lớp 10, con không còn lựa chọn nào khác để nạp thêm kiến thức cơ bản trước khi bước vào đời. Nếu  vào được môi trường học tập tốt, con sẽ tiến bộ. Nếu không, đời học sinh cấp ba của con sẽ thành địa ngục, và với tính cách của con, không thể biết được đến khi nào con sẽ bị lôi kéo, hay trở thành nạn nhân học đường. Nuôi con từ lọt lòng, dì hiểu con hơn ai hết. Thay vì chuẩn bị hành trang cho con vào năm cuối, dì đã dành hẳn hai năm để con chuẩn bị kiến thức và tinh thần. Nhưng dì không ở cạnh con để cùng con đi trên con đường ấy một cách hiệu quả nhất. Nếu có việc gì không hay xảy ra, đó là điều duy nhất dì ân hận.
Khi nghe con nói "Hôm qua bị mẹ mắng, hôm nay đến dì, mệt mỏi quá", dì khựng lại. Dì muốn ôm con. Nhưng dì không thể. Dì vẫn tiếp tục mắng, và chỉ ra cho con thấy lỗi của mình. Rồi dì buông. Dì tắt máy. Bởi vì, dì không muốn thấy mình đi quá xa, không muốn đẩy con vào đường cùng.
Dì sẽ còn phải tự tu tập thiền nhiều lắm, để dì được bên con an lạc hơn, để dì truyền cho con nguồn năng lượng sống tốt lành. Dì sẽ sớm về với con, con nhé.