Ihwa Mural Village

Quyết tâm bước chân ra khỏi nhà, mình chọn Ihwa Mural Village, một ngôi làng nhỏ trên triền núi Naksan ở Seoul. Ihwa trước đây nghèo lắm, dù nó giáp ranh với thành cổ Seoul. Đó là nơi mà những người di cư, những công nhân nghèo tự làm một chỗ chui ra chui vào sau mỗi ngày miệt mài lao động tứ xứ. Ngôi làng sau đó còn bị bỏ hoang, gần như chỉ còn ông bà già cư ngụ. Chả thế mà đến nơi đây, mình nhìn thấy sự lộn xộn và tuỳ tiện trong kiến trúc, những ngôi nhà lụp xụp lọt thỏm giữa những bậc cầu thang thẳng đứng, những con đường ngoằn nghoèo, gập ghềnh nhỏ to. Đôi khi, nó chỉ như một cái rãnh nhỏ giữa những khe nhà...
Những bậc cao thang cao ngút, nhỏ hẹp nhưng vẫn không quên phủ một màu xanh mướt.
Sự pha trộn về kiến trúc tại đầu làng, nơi sự giao thoa bắt đầu.
Có lẽ Ihwa sẽ chết chìm trong một thủ đô đồ sộ những toà nhà cao tầng nếu không có dự án vẽ tranh bích hoạ mà chính quyền phát động vào những năm 2000. Ihwa hồi sinh với hàng trăm bức tranh trên tường, trên các bậc cầu thang ngút ngàn, trên những vách đá lưng chừng núi. Những bức điêu khắc bằng sắt, những hình khối bằng kim loại thi thoảng chen vào không gian ấy, tìm cho mình một chỗ đứng. Những quán cà phê nho nhỏ trang trí mộc mạc, những cửa hiệu vintage với chiếc hộp thư sắt sơn đỏ nằm ngang như cái bương đựng nước và bảng thông báo đóng cửa chỉ xâu qua một sợi dây gai nhỏ khiến Ihwa trông như một bản nocturnes nhẹ nhàng, bình an và lạc lõng với cuộc sống ngay dưới chân núi Naksan.






Ở Ihwa, mình tìm thấy có một chút gì đó của Cusco, thành phố trên triền núi của Peru, một chút gì đó của Havana cổ ở Cuba, một chút rất nhỏ, thoảng như gia vị của Châu Âu cổ kính, và một chút lộn xộn của Việt Nam.


Bạn có thể thở dốc khi phải leo qua những bậc thang dựng đứng. Bạn có thể ù tai khi ở trên con đường cao nhất của làng. Nhưng cũng từ đây, bạn có thể nghỉ hàng giờ giữa những tán cây xanh, ngắm Seoul ngút tầm mắt. Vào những đêm trăng sáng, Ihwa là cái tên luôn được lựa chọn để có thể gần hơn với mặt trăng và các vì sao.






Ihwa hôm nay khác với Ihwa hai chục năm về trước, khi mà mọi thứ đều bị bỏ hoang. Nhưng nó cũng rất khác so với chính nó chục năm về trước, khi từng đoàn người đổ xô đến đây mong được ngắm những bức tranh đẹp, xô bồ, náo loạn, như khua chiêng gõ mõ một ngôi làng ngủ yên. Chả thế mà những người dân sống ở đây đã tự tay xoá đi nhiều bức tranh, làm xấu xí nó đi, để mang lại hai chữ yên bình.



Giờ thì, Ihwa không còn là một cái tên hot trong từ điển du lịch. Nó cũng không còn đẹp lộng lẫy như thưở mới yêu. Ihwa trở về cái tuổi 40, cái tuổi bắt đầu của sự trầm mặc nhưng mặn mà. Hãy ở yên đó nhé Ihwa, hãy giữ cho tuổi 40 luôn bình an và dung dị.


Hồng sâm (red ginseng) Hàn Quốc

Ở Việt Nam, bạn có thể nhìn thấy vô số những cửa hàng bán sâm Hàn Quốc. Giá thì đủ loại. Nhưng thực lòng, bạn khó mà nhận biết đó có phải hồng sâm Hàn Quốc không, mà nếu có, là loại nào, giá trị thực ra sao.
Ở Hàn Quốc, sâm được bán khắp nơi. Loại nhỏ tý bày đầy siêu thị, dùng để nấu canh, giá thì tôi không nhớ, nhưng rẻ. Họ còn thái lát cho người mua sắm ăn thử. Ăn sống. Loại to thì được bày bán ở các cửa hàng bán sâm cho khách. Tôi đoán phần lớn dân du lịch, hoặc thậm chí dân buôn, cũng mua từ những nơi này đem về Việt Nam bán. Nhưng, bạn nên nhớ, Hàn Quốc là một trong năm quốc gia có chi phí sinh hoạt đắt nhất thế giới. Nghĩa là, nếu bạn mua sâm ở đây về Việt Nam bán, giá bán chắc chắn sẽ cao ngất, chứ không rẻ như hiện tại ở Việt Nam thấy đầy ra đâu.
Bạn tôi nói, đó là sâm Trung Quốc.
Dù tôi không có ý định chê sâm Trung Quốc, vì Trung Quốc là một quốc gia nổi tiếng về thuốc Nam, tôi chỉ nghi ngờ nguồn gốc xuất xứ của mặt hàng được bày bán ở Việt Nam với tên gọi 'Sâm Hàn Quốc'.
Bạn tôi dẫn tôi vào một cửa hàng bán hồng sâm nổi tiếng tại Hàn Quốc. Tên hãng đọc là CheongKwanJang, nhưng họ viết bằng chữ tượng hình, nên nếu nhìn, bạn sẽ không thấy được, chỉ có thể nhìn tên viết tắt của hãng (KGC) ở dưới sản phẩm để nhận biết. Nếu bạn hỏi người Hàn Quốc về nhãn hàng KGC, phần lớn họ cũng không biết. Họ chỉ đọc tiếng Hàn :(
Theo người bán hàng, hồng sâm được thu hái theo 4 cấp độ (grade): Heaven, Earth, Good và Cut. Grade Heaven có chất lượng tốt nhất, chỉ chiếm khoảng 0.5% tổng số sản lượng sâm trong cả nước, nhưng cũng cực kỳ khó thu hái. Thậm chí hãng không bao giờ đảm bảo khi nào thì có sản phẩm grade Heaven. Các sản phẩm bày bán chủ yếu là grade Good hoặc Cut, dù vậy, giá cũng cao ngất ngưởng rồi.
Hãng có rất nhiều sản phẩm bày bán. Chúng tôi cũng không thể hỏi hết các sản phẩm, mới chỉ khoảng một nửa số sản phẩm đã mất đến hơn tiếng. Nhưng, tôi tập trung vào mấy nhóm chính như sau:

  • Tonic: sản phẩm có chừng 10% chiết xuất hồng sâm trồng 6 năm (trong đó 70% thân củ và 30% rễ củ), phần còn lại là những vị thuốc nam cổ truyền của Hàn Quốc như táo tàu, rễ cây bạch chỉ, rễ hoàng kỳ, cây sà sàng, nấm agaricus (nấm thái dương), chiết xuất cây yucca và nấm bờm sư tử. Công dụng chính của Tonic là tăng cường hệ miễn dịch và năng lượng. Tonic được đóng gói dưới dạng lỏng hoặc viên, tuỳ loại gold (vàng) hay mild (nhẹ) mà uống 1túi/ngày. Nhãn hàng có vỏ trộn hai màu đỏ và xanh lá cây. Điểm cộng của sản phẩm này là sự thuận tiện. Nhưng điểm trừ là cân nặng, nếu phải đem đi xa. Giá của tonic chừng hơn $100/30 gói, dùng 1 tháng, tuỳ loại.



  • Extract: bản thân từ 'extract' đã phản ánh phần nào chất lượng của sản phẩm. Đây là tinh chất hồng sâm được chiết xuất từ sâm 6 năm tuổi. Dòng sản phẩm này được chia thành 4 loại: everytime (uống hàng ngày), tablet and capsule (viên), extract (tinh chất) và premium extract (tinh chất cao cấp).

Uống hàng ngày: được sản xuất dưới dạng bột, chia thành hai loại nhỏ (loại gồm 75% thân củ sâm và 25% rễ mầm; và loại 100% thân củ sâm). Khi uống, phải pha với nước lọc. Sản phẩm được đóng thành các gói nhỏ có vỏ ngoài với hai màu đỏ và nâu sậm. Sản phẩm này rất thuận tiện cho những ai phải mang đi xa, vì nhẹ, chỉ 10ml/túi, 1 lần/ngày. Điểm hơi bất tiện là phải có nước mới pha được để uống, dẫu giải quyết điều này cũng không phải là điều khó khăn. Giá cũng tương tự như tonic hoặc đắt hơn chút xíu.
Viên: bao gồm viên tễ, viên nén và viên nang
Viên nang (capsule): ngoài tinh chất hồng sâm, trong viên nang còn chứa dầu hạt nho, lecithin (loại dẫn xuất thường có trong mầm đậu nành, đóng vai trò trong việc hình thành màng tế bảo, vỏ não và hệ thống thần kinh), và dầu mầm lúa mạch. Sản phẩm này thường hỗ trợ phụ nữ cải thiện hệ tiêu hoá, giảm mệt mỏi, tăng cường trí nhớ và tăng tuần hoàn máu. Loại này được đóng gói thành từng hộp 100 (hoặc 300) viên. Cách dùng 2 viên/lần và 3 lần/ngày, trước hoặc sau ăn. Thuận tiện khi phải mang đi xa. Gía của sản phẩm này khoảng $140 cho hộp 300 viên, dùng trong khoảng 50 ngày.



Viên tễ (pill): gồm 36.15% chiết xuất hồng sâm (100% thân củ sâm cho loại royal và 70:30 cho loại thường), bột ý dĩ, tinh thể cellulose, fructose oligosaccharide (FOS, một chất xơ hoà tan có nhiều trong rau quả), bột gạo nếp và vitamin C & E. Cách dùng 6 viên/lần, 3 lần/ngày. Tác dụng như các loại extract trên. Giá khoảng $56 cho 1 lọ royal (128gr, không rõ dùng được bao lâu, có thể chỉ tầm 20 ngày). Cùng loại này, nhưng đóng gói dưới dạng gold có lượng sâm cao hơn 1.6 lần, được đóng thành 60 túi nhỏ trong hộp, mỗi túi có 6 viên, như vậy dùng chính xác cho 20 ngày.
Viên nén (tablet): thành phần có tới 97% là chiết xuất hồng sâm (70:30) và ít phụ gia thực phẩm như sucrose fatty acid ester, stearic acid và hydroxyproplmethylcellulose. Với loại này, chỉ cần uống 2-3 viên/lần, 2 lần/ngày. Một hộp 240 viên uống được 2 tháng, có giá $175.

Tinh chất: loại này gồm 100% tinh chất hồng sâm trong thành phần, cho nên sẽ có vị đắng mát của sâm.
Tinh chất cô đặc dưới dạng lỏng (extract): tỷ lệ thân:rễ là 75:25. Được đóng gói từ 30gr đến 240gr. Lượng uống 3gr/ngày. Như vậy tuỳ lọ có thể uống từ 10 ngày đến 80 ngày.

Extract royal: 100% thân củ sâm. Vì thế, lượng uống cũng giảm chỉ còn 2gr/ngày. Được đóng gói trong lọ 100 hoặc 200gr. Giá $90/100gr.
Extract mild: loại này nhẹ, chỉ bao gồm 50% tinh chất hồng sâm (75:25), mật ong, carb nhân tạo (được làm từ tinh bột) và gừng. Loại này thường được dùng để uống với trà. Đóng gói 100gr. Liều lượng 2gr/lần và 2 lần/ngày. Màu nâu ở bao bì cũng nhạt hơn. Và giá chỉ có $60/lọ.
Extract capsule royal: gồm 32.6% tinh chất hồng sâm (100% thân), dầu hạt nho, dầu mầm lúa mạch, dầu cọ, sáp ong, nấm linh chi và sữa ong chúa. Được bao trong viên nang theo từng vỉ, mỗi hộp 168gr. Liều dùng 2 viên/lần, 3 lần/ngày.
Premium Extract: đây là loại cao cấp trong dòng extract, được chiết xuất từ hồng sâm chất lượng cao (earth grade và good grade). Nhưng nó cũng chia thành nhiều loại: extract heaven, extract master class, extract G-class, và extract limited.
Extract heaven: được chiết xuất từ loại hồng sâm grade Earth 0.5%, 100% thân củ, thu hái bằng tay. Loại này đặc biệt tốt cho hệ tiêu hoá. Nó được đóng gói trong hộp 200gr. Mỗi ngày chỉ dùng 3gr.

Extract master classđược chiết xuất từ loại hồng sâm grade Earth 2%, 70% thân củ và 30% rễ con. Loại này đặc biệt tốt cho hệ tiêu hoá. Nó được cô đặc thành cao và đóng gói trong hộp 200gr. Mỗi ngày chỉ dùng 3gr.

Extract G-classchiết xuất từ loại hồng sâm grade Good, 75% thân củ và 25% rễ con, có vị nhẹ. Loại này đặc biệt tốt cho hệ tiêu hoá. Nó được cô đặc thành cao và đóng gói trong hộp 200gr. Mỗi ngày chỉ dùng 3gr.

Extract limitedchiết xuất từ loại hồng sâm grade Earth 0.5%, 100% thân củ. Loại này đặc biệt tốt cho hệ tiêu hoá. Nó được cô đặc thành cao và đóng gói trong hộp 100gr hình oval. Mỗi ngày chỉ dùng 3gr.

  • Củ sâm nguyên hoặc cắt lát

Loại sâm này cũng được chia làm 4 loại chất lượng: Heaven (top 0.5%, không xước, nứt, vỏ ngoài cứng, hai chân rễ khoẻ), Earth (top 2%, lỗi tối thiểu), Good (top 10%) và Cut (cắt đôi). Nếu để nguyên củ, hoặc cắt đôi, thường sẽ được đựng trong hộp thiếc có màu vàng đồng và đỏ. Loại Heaven được đánh dấu màu vàng, Earth màu đỏ, Good màu xanh da trời và Cut màu xanh lá cây. Mỗi củ sâm sẽ được đánh dấu đảm bảo chất lượng. Cách dùng như sau: làm ướt sâm cho mềm, sau đó cho vào lò vi sóng quay từ 20" (củ nhỏ) đến 35" (củ to). Cắt thành lát, và sắc uống với tỷ lệ 2 lít nước cho 1 lạng sâm. Thời gian sắc khoảng 90'. Cũng có thể cho lát sâm vào trà uống cùng.
Hãng cũng bán loại cắt lát sẵn. Loại này được đựng trong hộp giấy màu đỏ và xanh nước biển. Giá 1 hộp gỗ gồm 3 hộp nhỏ 20gr là $59.
Hy vọng, với chút kiến thức thu lượm được và chia sẻ ở đây, các bạn có thể tìm cho mình loại hồng sâm phù hợp.

Bất lực

Hôm nay mình cảm thấy bất lực vì không thể giúp đỡ thằng bạn. Đã 6 tháng rồi mà nó vẫn loay hoay tìm việc. Nó là đứa học rất khá, tiếng Anh rất trôi chảy, kinh nghiệm kinh doanh cho gia đình mười mấy năm thuần thục. Phỏng vấn đâu cũng được khen ngợi. Nhưng luôn đứt đoạn giữa chừng mà chẳng hiểu lý do tại sao. Mình với nó cũng thử ngồi phân tích đủ kiểu. Có nơi, người ta khen nó hết lời. Người ta cũng không giấu diếm khi nói thật may vì có nó, bởi họ đã tìm kiếm ứng cử viên bản địa mãi mà chẳng được. Thế nhưng, người ta lại chỉ trả nó số tiền lương ít ỏi. Có nơi khác, chỉ sau có hai ngày nộp đơn xin việc, nó được gọi phỏng vấn ngay. Tiền lương không phải là vấn đề. Người ta thích vì hồ sơ của nó đẹp, nó có kinh nghiệm làm việc nước ngoài và với khối phi chính phủ. Nhưng trong khi phỏng vấn nó là những người cùng ngôn ngữ với nó, họ lại hỏi nó muốn sử dụng ngôn ngữ nào, và nó chọn tiếng Anh. Sau đó, không một lời hồi âm. Nó còn xin vào lĩnh vực truyền hình, vì nó giỏi viết lách. Quá trình tuyển dụng cũng diễn ra nhanh hơn nó tưởng tượng. Suôn sẻ. Nó đã từng bảo với mình "Chắc từ tuần sau tao sẽ bận lắm đây", nhưng rồi, nó không nhận được một thông báo nào. Có lần, phỏng vấn nó là một cô bé còn ít tuổi mà nó mô tả là "Phỏng vấn gì mà chỉ dành thời gian ba hoa xích tốc về tổ chức". Họ nói sẽ trao đổi nội bộ trước khi thông báo chính thức với nó. Nhưng rồi họ cũng bặt tin. Hai lần mình bàn với nó về việc tham gia dự án của mình, nó cũng đều háo hức. Nhưng một dự án xịt ngay tại trận vì nhóm mình không đủ điều kiện. Một dự án khác thì mình không kiểm soát được, và người nộp không biết vô tình hay cố ý đã để phần ngân sách vượt quá giới hạn cho phép, vì thế, cũng tan theo mây khói.

Từ khi về nước, hai đứa lúc nào cũng dành thời gian nói chuyện với nhau, nhất là khi cả hai còn đang loay hoay tìm việc. Đứa thất nghiệp này an ủi đứa thất nghiệp kia. Ít nhất để đứa kia thấy mình chưa hẳn cô đơn trên con đường chông gai ấy. Kể từ lúc chỉ còn mình nó chưa nhận được việc, nó thu mình lại hơn. Nó không còn luôn luôn chủ động gọi cho mình. Có lần bận quá, mình dễ đến cả tuần không gọi cho nó. Nó thậm chí còn deactivate account, làm mình lo muốn chết. Từ đó, mình phải luôn ý thức không bỏ nó, chủ động gọi cho nó để nó không cô đơn. Mình than phiền với nó về công việc của mình, như là một cách nó thấy có việc chưa hẳn đã bước sang trang mới, và để nó thấy sự đồng cảm vẫn ở đó, giữa chúng mình. Nó thậm chí còn phải an ủi mình để mình thấy mình xứng đáng. Lời nhắn của nó thực sự đã làm mình xúc động.

Nhưng rồi, số phận thật trớ trêu mà đến tận giờ, nó vẫn không đạt được bất kỳ điều gì nó muốn. Xin học cũng trượt. Xin việc cũng trượt. Nó dọn ra ở riêng, dù bố mẹ không đồng ý. Thói quen uống whiskey cũng phải giảm dần vì không còn tiền. Đi cà phê không còn là thói quen thường nhật. Tệ hơn, nó bắt đầu thấy mệt mỏi với chính bản thân mình. Nó thấy mình thật vô ích. Nó trầm cảm. Mình đã cố gắng hướng nó theo cách chia nhỏ miếng bánh để phân tích, nhưng nó không muốn. Nó thấy thất vọng. Và nó không muốn nghĩ. Nó chỉ thấy nó không còn sức sống. Thậm chí qua nhà thằng em, nó cũng thấy lạc lõng. Nó thấy cô đơn ngay trong mối quan hệ với chính những người thân yêu. Anh em nó nói chuyện với nhau dễ có đến vài tháng một lần, và nó bảo mình nó chả hiểu em nó thế nào. Nó thấy nhà em nó như cái nhà chứa, và nó không thuộc về nơi ấy. 3 tiếng đi, 3 tiếng về, nó thấy không còn ai bên cạnh, không ai thủ thỉ và không ai hiểu nó. Mình không biết làm thế nào để khuyên nhủ nó, để vực tinh thần nó dậy. Mình vốn hầu như lúc nào cũng tìm được cách để an ủi, sẻ chia, nhưng lần này, mình thấy mình thất bại. Mình cảm nhận sự tuyệt vọng bắt đầu nhen nhóm trong nó, nhưng mình không thể nghĩ ra cách gì. Nó không xứng đáng bị đối xử như thế. Nó đáng nhận được những điều tốt đẹp hơn. Mình ước gì mình có thể làm điều gì cho nó, nhưng mình không thể, lúc này.
Mấy hôm trước, nhà thiết kế thời trang Kate Spade chết. Anthony Bourdain, đầu bếp nổi tiếng nước Mỹ và là chủ nhân của chương trình Parts Unknown, ra đi vào hôm qua. Cả hai đều tự tử vì tuyệt vọng. Tỷ lệ tự tử ở Mỹ cũng tăng đến 25% trong vài thập niên gần đây. Và tự nhiên, mình thấy lo sợ cho thằng bạn mình. Tất nhiên, nó không phải nổi tiếng, nó cũng từng nói với mình nó tâm sự thế chứ vẫn quyết tâm và kiên trì xin việc, nhưng mình thấy buồn và lo lắng cho nó. Thật lòng, mình không chắc những điều nó nói có phải là những điều nó suy nghĩ trong đầu không, hay chỉ để mình yên tâm. Nó biết nó giỏi, và nó có thể làm được nhiều việc, chứ không phải chỉ ngồi chầu chực chờ nhận được cái gật đầu của các nhà tuyển dụng.
Giá mà mình có thể làm được gì cho nó lúc này...