Bac Kinh du hy




Đừng tưởng mình đi tour. Mình đi hội thảo.

Trước khi đi, thằng bạn có nói sau chuyến đi Thượng Hải, rằng nói không ngoa thì Việt Nam cũng phải ít nhất 100 năm nữa mới bằng Trung Quốc bây giờ. Mình cười "hiền" và không tin lắm.

Thế rồi mình đi. Mình ngạc nhiên thật sự. Vì có thể bạn mình nói đúng. Thậm chí còn hơi "nhẹ".

Có thể nói đường phố Bắc Kinh không khác gì đường phố Châu Âu. Rộng rãi, sạch sẽ, phủ đầy hoa. Thời tiết hanh khô càng làm cho nó bóng mượt hơn. Có lẽ, vì mình thích hoa nên Bắc Kinh chiều lòng mình. Mình thích cái cảm giác mỗi sáng dậy, thả bước một mình, hít chút hơi sương, tắm trong chút nắng, nghe rõ tiếng lá xào xạc, tiếng chim gọi bạn, tiếng bước chân vội vã trên đường. Và, lặng trong đó là những cánh hoa vẫy chiều theo gió, mơn trớn như làn môi mỏng của thiếu nữ. Những khoảng khắc ấy, mình cố ghi lại, cảm nhận và nuốt vào bên trong, như sống cùng nó, thở cùng nó. Thiên nhiên của cuộc sống. Cuộc sống trong lòng thiên nhiên.

Những tấm ảnh ấy, mình có thể xem ở đây, mượt mà như bài tình ca buổi sớm

http://travel.webshots.com/album/572201114EWnTiF?vhost=travel

Bạn bè nói mình nghiện hoa. Cứ hoa ở đâu là mình như bị cuốn theo để chụp. Nhưng cũng đáng phải không?

Mình còn chưa upload được ảnh landscape và ảnh mình với các bạn, hẹn mọi người dịp sau!