Entry for March 19, 2007




Sao có những người rất xấu mà luôn chê người khác xấu thế nhỉ? Sao có những người muốn người khác nhìn mình bằng con mắt độ lượng, trong khi không bao giờ nhìn người khác với con mắt như thế? Sao có những người chỉ luôn phán xét mà chưa bao giờ soi gương nhìn lại xem mình đã bằng người ta chưa? Sao có những người, trong mỗi lần phát ngôn, lại luôn cho mình là nhất? Sao có những người luôn lý tưởng hóa những điều ngớ ngẩn, theo một cái chuẩn ngớ ngẩn mà anh ta tự đặt ra cho mình?

Người ơi, người vẫn nói đến Chúa còn không hoàn hảo, vậy mà người luôn đưa mình lên đỉnh của mọi giá trị. Trong con mắt của người, mọi người đều rất tầm thường. Thế nhưng, người có biết người khác nhìn người cũng rất tầm thường hay không? Mỗi dịp người nói, thay vì chia sẻ, người thường “dạy” người khác với một mớ lý thuyết cao siêu mà nếu người nghe có cố gằng nối chúng với nhau thì cũng không thể… Điều đó có nghĩa lý gì đâu bởi khi người bắt tay vào làm, người cũng gặp “điểm đen” như những người khác… Người thường muốn được mọi người nhìn vào với con mắt trọng vọng, nhưng hành vi, cách ứng xử của người, đáng tiêc thay, lại chẳng nói lên điều đó. Người thường cười người khác với cái cười châm biếm, dẫu rằng người luôn biết người là tập hợp của những điều không hoàn hảo, thậm chí còn thiếu sót rất nhiều…

Người ơi, hãy nhớ câu này:

Nhìn lên mình chẳng bằng ai

Nhìn xuống lại chẳng ai bằng mình

và hãy luôn tâm niệm nó trong mọi cái nhìn về mọi góc cạnh của cuộc sống nhé! Hãy nhớ rằng: mình đối xử với cuộc đời thế nào thì cũng sẽ được đối xử lại như thế thôi. Hãy ráng nhìn đời bằng cặp mắt sáng suốt hơn, chân thực hơn và độ lượng hơn. Hãy cám ơn tạo hóa đã cho ta nhìn thấy một cuộc sống muôn màu và hãy trân trọng tất cả những điều đó!

0 comments:

Post a Comment