Thơ: Thành Hà
Nhạc: Thành Trung
Những con đường không lối rẽ
Những dòng sông vẫn không đầy
Ta vẫn đứng một đời im lặng
Ta quên mình cho những cơn say.
Bình minh đến ta tưởng là vũ trụ
Ôm cả mặt trăng, ôm cả mặt trời
Đam mê ngủ, thấy mình là hạt cát
Lăn bên đời, uống từng hạt sương rơi.
----------------------------------
Có những lúc lòng mình như nhỏ lệ