Đảo Rayon

Với tôi, đảo Rayon là nơi đáng giá để khám phá và nghỉ dưỡng, nhưng không phải là nơi lý tưởng để tắm biển.
Rayon cách Bangkok chừng hơn 300 cây số, và mất chừng hơn 3 tiếng đồng hồ xe ô tô. Nhưng, ô tô dừng chưa phải là lúc đảo Rayon chào đón bạn. Bạn còn phải mất nửa tiếng đi tàu thường, hoặc 15' đi tàu nhanh, chưa kể thời gian chờ đủ khách (20 người trung bình).
Đảo Rayon chào đón bạn với tượng một người đàn bà giơ tay ra như muốn kéo vào lòng mình. Truyền thuyết rằng nơi đây từ vô vàn xa xưa, có 1 người đàn ông sống trên đảo vô cùng đẹp trai và tài giỏi. Ông đem lòng yêu 1 cô gái xinh đẹp vô cùng. Thế nhưng, một người phụ nữ khác lại thích chiếm hữu ông. Bà ta tìm đủ mọi cách để bắt cóc ông về với mình, cùng nhau sinh được 1 cậu con trai. Rồi người đàn ông ấy chết. Bà ta được coi là nỗi ám ảnh của người dân trên đảo, có thể bắt tiếp đi những người đàn ông của họ. Có lẽ vì vậy người ta dựng tượng bà để thờ, mong đổi lại sự bình yên.
Đến nơi, việc đầu tiên bạn cần làm là thuê 1 chiếc xe máy hoặc xe kiểu như xe jeep để làm phương tiện đi lại. Sẽ có 2 đường đi bên ngoài và bên trong. Bên ngoài số lượng nhà nghỉ, khách sạn ít hơn, nhưng biển hiền hòa hơn, và tàu cá đậu gần hơn. Đường bên trong có rất nhiều bãi biển. Càng đi sâu bãi biển càng đẹp, càng thô sơ, và càng không để tắm. Có chừng 12-15 bãi biển cả thảy trên hòn đảo này. Nước biển đục, sâu và sóng khá mạnh. Có những lúc tôi tưởng mình đã đi đến cuối con đường, hẹp và dốc, nhưng rồi sau đó mở ra trước mắt tôi là cả bãi biển mênh mông, với những bậc đá cao vút, đùa chơi với sóng qua hàng trăm năm, để lại những vệt lõm lớn mà khách du lịch giờ đây có thể ngồi ngắm biển, ngắm sóng cả ngày. Nếu quá phấn khích, tôi tin rằng bạn còn có thể coi nơi đây như Mũi Hảo Vọng của Châu Á.
Người dân sống trên đảo không nhiều, chủ yếu để phục vụ khách du lịch. Đường sá còn thô ơ, nhiều đoạn đường đất trơn tuột, nhưng chính quyền đảo đang làm dần. Nhưng, đèn đường thì đã tới tận hang cùng ngõ hẻm của con đường, một việc mà tôi nghĩ chính quyền Việt nam chưa chắc đã làm được.
Càng vào sâu bên trong, khách sạn được xây càng đẹp. Tôi đoán là bạn sẽ vô cùng bất ngờ khi được ngắm nhìn những vẻ đẹp ấy. Thế mới thấy sự nhìn nhận và đầu tư nghiêm túc của chính quyền địa phương cho tiềm năng du lịch nuôi sống cuộc đời họ. Điều quan trọng là, đối với họ, đây là sự đầu tư chứ không phải là sự bỏ chi phí. Đôi lúc tôi cứ nghĩ đến từ giá như, giá như Việt Nam học được chút gì nghiêm túc từ những nước khai thác du lịch như Thái Lan... Có lẽ nỗ lực tìm kiếm và bình chọn Đại sứ du lịch sẽ chẳng mang lại ích lợi gì nếu như chúng ta không đầu tư đúng chỗ và có tầm nhìn dài hạn cho ngành du lịch nước nhà.

----------------------------------
 chi and cubi

4 comments:

Anonymous said...

Hình đẹp thật. Lần sau bạn post thì set chiều rộng lên tầm 480-520 pixel - hình sẽ rộng hơn và nhìn đẹp hơn. Hình chuẩn của nó chỉ có 240 thì phải ....

I-love-flamenco said...

Cám ơn bạn, mình để default settings của blogspot, chưa từng thử lại. Nhưng nếu bạn click vào ảnh thì sẽ xem được ảnh full đấy :), mình vừa thử xong.

Anonymous said...

Ảnh full của bạn load trên máy mình hơi lâu, không biết người khác có bị thế không. Thêm nữa, không phải reader nào cũng biết click :-) .

Nếu có pic editor (vd Picasa hay Photoshop), bạn save về size 480 x 360, highest quality rồi hãy up lên. Sau đó khi post bài nhớ edit dạng HTML để set chiều rộng ảnh về 480, như thế reader sẽ có được ảnh chất lượng cao nhất.

I-love-flamenco said...

Cám ơn bạn đã trở lại và tiếp tục trò chuyện :), trên blogspot cũng có định dạng small-medium-large, và mình cũng sẽ dùng PS để reset quality cho ảnh tốt hơn.

Post a Comment