Đẹp vs. Đĩ

Gần đây có vụ người đẹp Mỹ Xuân bị bắt vì môi giới mại dâm, và bản thân ả cũng từng là gái mại dâm. Người ta xôn xao rằng vì sao ả có mác hoa hậu mà ả lại làm thế, ả làm xấu mặt cái đám người gọi là "người của công chúng". Báo mạng cứ gọi là ùm xòe, khai thác tối đa mọi góc cạnh liên quan đến cái tên Mỹ Xuân. Ừ thì có mỗi cái tin, muốn viết giật gân thì phải soi từ tỷ tỷ góc cạnh khác nhau là hợp lý thôi. Có khi cũng là vì sắp đến ngày báo chí cách mạng Việt Nam nên tin đưa phải "có nét riêng" cũng nên. Chẹp. Thì muốn làm răng thì làm. Cần câu cơm mà.
Thường thì mình cũng chả quan tâm đến mấy cái tin đấy. Ấy thế nhưng khi đọc bài nhà báo tiếp cận các loại hình "người của công chúng" mà phỏng vấn, mà khai thác cái sự giễu cợt đối với sự việc này, thật không may, mình đọc phải đúng bài người ta phỏng vấn chị Phương Thanh, người bấy giờ đang nổi bần bật với việc đi được tận tới vòng bán kết của chương trình "Bước nhảy hoàn vũ". Thế là mình đọc. Cũng hơi tò mò là vì chị này trước nay vẫn nổi tiếng với phong cách "chửi thẳng vào nhân cách". Và quả là không sai.
Chị Thanh nói thế này "Em đẹp thì em có quyền làm gái".
Giật hết cả mình. Cũng vài phút trước đó, mình còn đọc bài phỏng vấn đạo diễn Lê Hoàng, người nói "không có phụ nữ xấu" và "cái đẹp là do từng người nhìn nhận". Đại loại thế. Ấy thế mà chị Thanh nói đẹp tức là có quyền làm gái. Vậy xấu không có cái quyền đó à? Mà ai xấu mới được chứ? Chị có xấu không? Chị có cười khi ai khen chị đẹp không? Vậy túm lại là chị xấu hay chị đẹp? Chị có được gọi là làm gái không? Về cái chuyện làm gái, mình tham vấn luật sư và được biết: bán dâm là hành động trai trên gái dưới .... và được bù lại bằng tiền hoặc quyền lợi khác (định nghĩa tương đối của Việt Nam). Ừ thì cứ cho quan hệ với nhiều người đàn ông một lúc để lấy tiền hoặc quyền lợi nào khác thì được gọi là đĩ, là gái đi. Thế quan hệ với từng người đàn ông trong từng thời gian có được gọi là đĩ/gái không, tất nhiên cũng phải có quyền lợi đi kèm. Chị Thanh từng quan hệ với người đàn ông đã có vợ, sinh ra bé Gà, thế trường hợp này có được miễn trừ trách nhiệm gọi là đĩ/gái không, chả biết nữa.
Chưa hết.
Chị Thanh lại nói "... nhưng xin em khi đã chọn con đường bán dâm thì đừng làm nghệ sỹ nữa, đừng lạm dụng danh nghệ sỹ để ảnh hưởng đến nghệ sỹ chúng tôi...".
Nếu câu nói này đúng, xin được hỏi chị Phương Thanh thế này:
  • Thế liệu vừa bán dâm vừa làm khoa học được không? Hay làm giảng viên, bác sỹ được không? Hay chỉ cần vừa không bán dâm vừa không làm nghệ sỹ thôi?
  • Thế có cần luật pháp quy định bán dâm là 1 nghề, để họ có thể yên tâm gắn mác với nghề mà không cần mượn nghề khác không?
  • Cứ cho là chị Thanh nói đúng cái câu "... tôi còn biết họ làm gái trước khi họ là người của công chúng...". Như vậy là, họ đâu có dùng cái mác hoa hậu để bán dâm đâu, có chăng là sau này, khi họ muốn đòi giá cao hơn thôi. Mà họ đòi cao hơn cũng phải. Từ chỗ không được ai công nhận, giờ được 1 bộ phận công chúng công nhận, giá nó cũng phải khác chứ. Thế đâu có phải là lạm dụng danh nghệ sỹ? Lợi dụng hình như còn là từ chính xác hơn. Mà thật ra cũng chả phải lợi dụng. Lợi dụng phải là cái không thật. Còn đây, rõ ràng họ đã có cái mác ấy rồi.
  • Ả Mỹ Xuân bị "hoen ố danh tiếng" đến mấy cũng chả ảnh hưởng gì đến chị Phương Thanh. Làm đĩ cũng là quyền tự do của con người. Mỹ Xuân bị bắt là vì tổ chức bán dâm, chứ có phải bán dâm đâu. Bán dâm chỉ bị xử phạt hành chính thôi. Mà nếu mức xử ít hơn 1500$ thì tội gì không chịu phạt, miễn là đạt được mục đích của bản thân, "không có thì cạp đất mà ăn à", nhỉ?
  • Chị Phương Thanh bị "hoen ố hình ảnh" từ xưa đến nay chả phải do ả Mỹ Xuân, mà do chính chị tạo nên. Có thể đâu đó trong xã hội này, trong giới nghệ sỹ này, người ta cũng nói "Xử sự như Phương Thanh đừng coi mình là nghệ sỹ, ảnh hưởng đến nghệ sỹ chúng tôi...". Thế thì sao nhỉ? Lùm xùm chuyện hành xử của Phương Thanh thì nhớ không hết để kể. Vụ nào cũng ấn tượng cả. Vụ gần đây nhất là chuyện ngay sau "Bước nhảy hoàn vũ", chị lên tiếng tố cáo chương trình, công ty Cát Tiên Sa. Chị vơ cả Anh Thư vào cuộc, gắn mác "quân cờ" cho 2 đứa nhằm tăng trọng lượng lời đổ tội, chị thề thốt loạn xạ, có bao nhiêu máu dồn hết lên não, khiến cho não không hoạt động một cách bình thường. Ngay sau bài báo, chị bị ném đá tơi bời, rằng chị nhảy như thế mà vào được đến bán kết đã là chuyện không thể tin được, chị gây thất vọng trong công chúng đã từng yêu mến chị vì chị không đưa ra được bằng chứng, rằng tại sao chị không tố ban tổ chức khi chị chưa bị loại, v.v... Cá nhân mình thì cũng xem Phương Thanh nhảy được vài buổi, thật tình là trông không khác 1 khúc gỗ biết di chuyển là mấy. Tay vung lên để múa mà cứ tưởng là sắp oánh ai đến nơi. Mình mà là giám khảo thì chị Thanh ơi, chị bị loại từ vòng gửi xe cho em nhờ. Chị góp phần làm nên thất bại của Chương trình, chị có biết không ợ?
Còn một số câu nói trong suốt bài phỏng vấn chị Thanh làm mình nhầm tưởng người ta lộn sang phỏng vấn 1 đứa thiếu biểu biết nhưng thừa hiếu thắng. Nhưng mệt rồi, không muốn dài dòng tiếp. Thôi thì copy cái link, để ai đọc hiểu thêm chị Thanh thì hiểu: http://vietnamnet.vn/vn/van-hoa/75506/phuong-thanh---em-dep-em-co-quyen-lam-gai-.html
Đẹp

và Đĩ


----------------------------------
 chi and cub
i

1 comments:

Anonymous said...

Lý luận tốt, nhưng không cần phải chửi mắng PT thế. Bạn ấy xấu nên không bán được hàng, thì ghen tỵ với mấy bạn bán được hàng thôi kekeke.

Post a Comment