1 ngày bắt đầu như thế đấy!





Quá nửa đêm mới được đi ngủ. Đó là vì cái máy giặt hết nước. Cứ đinh ninh lên lấy quần áo đi phơi thì nhận ra điều này. Lại phải đi bơm nước. Lúc lên phơi quần áo, nhìn đồng hồ đâu đó 12h hơn.

5h sáng. Giật mình vì tiếng chửi nhau, tiếng bẻ gãy vật dụng gì đó và tiếng ném 1 vật nặng. Thì ra anh em hàng xóm chửi nhau. Số là, anh cả của gia đình, không hiểu có phải lý do tranh giành nhà cửa hay lợi lộc gì không, mà luôn mượn rượu, giả say để chửi bới lung tung, từ hàng xóm cho đến người nhà. Từ giả thành thật. Mình thường gọi là anh Chí. Đêm qua lúc phơi quần áo, mình đã thấy anh này lảm nhảm rồi. Biết thế nào hàng xóm cũng bớt ngủ vì nghe tiếng anh "hát" cả đêm. 5h kém. Anh út dậy dọn hàng. Lại phải nói thêm tý về cái nhà. Nhà có 4 ông con giai. 1 ông không ở đó. Còn lại 3 ông. Với ông bà già. Thế là xây nhà 4 tầng. Cho mỗi thằng 1 tầng. Vì trừ ông bà đã nghỉ hưu, con cái toàn lao động chân tay nên không thể mua nhà riêng. Cứ theo thứ tự thì anh út ở cao nhất. Khi xuống đến tầng 1, bê được cái bàn ra, ông anh cả ném chiếc giày trúng đầu anh út. Điên. Anh quay lên thì bị cái tát. Anh ngã ra. 3 đứa con anh cả dựng chú dậy. Anh cả tiếp tục dùng dao chém anh út. Anh út né được. Thế rồi anh út chửi om sòm. Bà mẹ cũng la lối om sòm. Cả khu tập thể thức giấc lúc 5h.
Khoảng 15' sau, ông tổ trưởng gọi 113. Anh cả thấy công an đến ru rú trong nhà, mồm im như thóc. Mấy cậu công an thực tập không dám làm gì, quay về phường xin chỉ thị. Lãnh đạo phường lại cho 2 chú gạo cội vào lôi ông anh đi. Yên bình trở lại.
Nhưng mình không thể ngủ được nữa.

Vừa lên đến văn phòng đã bị dội gáo nước lạnh. Chán chả buồn giải thích, lý sự. Lại nhớ kỹ năng lãnh đạo mà mình từng được học. Lại nghĩ "tại sao không...?", "giá mà...". Nghĩ cũng chỉ để nghĩ thôi. Nhớ anh bảo "Lãnh đạo bảo làm gì, em làm nấy. Cứ lương em trả đủ là được". Thôi thì quay về bàn, làm theo chỉ thị. Mà khổ. Lúc trước cũng là làm theo chỉ thị. Chỉ có điều, chỉ thị giờ nó xoay 18 độ so với chỉ thị trước. Mà vẫn là lỗi thằng làm. Không phải là bó tay, mà có gì bó tất luôn.

1 ngày bắt đầu như thế đấy.
----------------------------------
chi and cubi

0 comments:

Post a Comment