Bực mình thật đấy! Sao lại có chuyện sếp mắng nhân viên một cách vô lý thế nhỉ? Này nhé, hứa hươu hứa vượn với bọn ĐSQ về việc tổ chức hội nghị, đến giờ tổ chức thật thì toàn trốn việc, bao nhiêu việc, từ A đến Z giao hết cho mình làm, thây kệ những khó khăn, ấm ức mà mình gặp phải... Tài liệu thì cứ nói mình gửi đi, mà mình thì biết gửi cái gì chứ, hỏi lại thì lại mắng mỏ "...sao lại không biết..", rồi là "... không nắm được công việc...". Cuối cùng lòi ra là bản thân anh cũng chả nắm được cái văn bản ấy nó tên là gì, cũng chả nhớ để đâu, phải nhờ một nhân viên khác tìm hộ... Từ một năm nay mình có tài liệu nào liên quan đâu, muốn bảo gửi thì phải gửi cho mình chứ...
Còn chuyện nữa, đang nói chuyện với mình thì mình nghe điện thoại, điện thoại công việc chứ có phải cá nhân đâu. Mình nghe xong còn mắng luôn vào mặt mình "Tại sao anh đang nói mà em lại nghe điện thoại và để anh chờ?". Buồn cười thật! Bản thân anh lúc đang họp mà có điện thoại thì anh vẫn nghe đấy thôi, vẫn để nhân viên chờ "mỏi hai con mắt" đó thôi. Lúc đó anh có nghĩ bực mình cho nhân viên không?
Sáng nay, mình phải đi đưa công văn nên đến văn phòng muộn... Vừa giờ nghe chị đồng nghiệp nói lại "Anh V sáng nay bảo em "Em phải bảo cái Giang đi nhé, đi làm muộn cơ quan nói đấy!". Tại sao lại là "Em bảo cái Giang đi nhé"? Em có phải là người phụ trách cái Giang đâu mà bảo? Tại sao anh phụ trách, anh muốn có ý kiến mà không nói trực tiếp với nhân viên? Hóa ra ở đây, mình không bằng Assistant à? Mình còn bị Assistant quản lý à? Nếu anh muốn nói cả 2 đứa, sao không tìm cách khác để nói?
Không biết có phải những cái ấm ức, bực tức dồn hết cho mình vào cuối năm hay không nữa! Chuối vãi!
2 comments:
zui lên nào, zui lên nào bà chị của e!! xả xong 1 trận blog te tua thì đỡ hơn nhiều rùi nhỉ. hihi. Đêm nay sweet dreams chị nhá!
Tks em nha! Da zui hon 1 chut roi, vi chi vua suu tap duoc 1 bo anh tuyet dep ve vung Vancouver, Canada. Con hai long den tan bay h....
Post a Comment