Co oi!




Mình không nghĩ sẽ gặp lại cô. Vậy mà mình lại gặp. Gặp ngay tại nơi mà mình đang học. Cô vẫn thế, tuy có già hơn trước chút ít. May mà có Passawat mình mới nhớ tên cô (tệ thật phải không!?!). Sau vài lần hò hẹn, mình cùng với 8 đứa nữa cũng tới nhà cô.

Nhà cô ở Worms, một thành phố nhỏ của nước Đức, cách Mannheim 30’ tàu hỏa. Chúng mình đến đó chừng hơn 2h chiều, quanh đi quẩn lại cũng chỉ được có mỗi cái nhà thờ cổ có tuổi thọ chừng 2000 năm. Tên nó là Saint Peter thì phải. Rồi cũng đến lúc cô đón bọn mình. Người Đức đi xe sợ thật đấy. Mình toàn phải ngồi giữa, cô mà lượn bên phải thì mình lăn sang trái, cô mà lượn trái, mình lại như quả bóng bị đá sang bên phải…

Mình bảo cô mua xương bò về nấu phở thì cô lại đi mua barbecued, đến khổ sở mình ngồi lọc thịt, dao thì cùn quá, đến lúc dùng cái sắc quá thì chảy cả máu tay… Mà lâu chứ. Bọn Philippines rán mỗi thịt gà, mà cô còn ướp sẵn cho rồi, nên nhanh ơi là nhanh. Phải tội cái món Việt Nam làm từ đầu bữa đến cuối bữa… May mà mình mua vị phở, nếu không phở của mình sẽ chẳng ra gì mất, vì cô không có nước mắm, không có hành khô, không có gia vị, đại loại là không có những thứ để nấu phở, hix… Cuối cùng, món phở đấy ngon ra phết đấy (đấy là ở trong trường hợp của mình thôi, về nhà mà nấu thế chắc chẳng ai ăn, cơ mà ở đây mọi người khen lấy khen để, chắc thấy mình mất công làm quá đấy mà!?!).

Bọn mình đã có những giờ phút thật vui bên cô, chuyện trò, nấu nướng và ăn uống. Mình lấy lại được cảm giác gia đình trong căn nhà ấm cúng. Cô sống một mình, chồng thì bỏ rồi nhưng vẫn được gọi là “my boyfriend”, con thì hơn 18 tuổi nên sống riêng. Kể ra như cô cũng hơi buồn, nhưng cô quen thế rồi. Vả lại, cô bận bịu suốt, đi dạy suốt, thời gian đâu mà vẩn vơ như cái lũ dở hơi bọn mình chứ…

Căn phòng đầm ấm với tiếng đàn piano của chị Jorge và Hyassea, với những cây nến đỏ thắp trên vòng hoa Noel. Mình thấy thật sự vui khi ở bên cô thế này. Mấy cô trò vui vẻ trò chuyện, và cô bảo năm sau khi trời ấm lên, chúng mình có thể đến đây làm barbecued ngoài trời…

Cô là cô giáo tuyệt vời nhất mà mình từng gặp và từng dạy. Phương pháp sư phạm của cô còn đọng lại trong mình mãi đến tận bây giờ. Mà không chỉ mình khen đâu nhá, bác Kali (Jordan) cũng khen lắm đấy. Mình đã nói với cô rồi, cô sẽ chỉ cho mình những trò chơi đó. Tuyệt! Mình sẽ dò hỏi cô…

0 comments:

Post a Comment