Xin hãy ôm em đi

Trúc và Quốc ngày càng xa cách vì những hiểu nhầm chồng chất. Cả đời yêu Trúc, nhưng Quốc không thể gạt bỏ những hoài nghi khi Trúc vẫn luôn muốn hợp tác với Hào, một doanh nhân có tiếng trên thương trường và cũng say mê, ngưỡng mộ Trúc không kém anh. Tự tin rằng mình có thể giải quyết món nợ "từ hôn" với Giang ngày trước, Quốc không thể ngờ Giang cũng chấp nhận đổ thuốc kích dục vào chính cốc của mình, bởi vì Giang tiên đoán thế nào Quốc cũng tráo cốc. Điều gì đến rồi cũng đến. Cuộc ân ái ngoài ý muốn ấy đẩy lên cao trào trong trạng thái mê man của thuốc, và trong cơn mê sảng cô bé Mai Trúc kia chính là cô Thanh Trúc cả đời anh yêu. Bị quay lén, bị cưỡng bức phải bỏ vợ, Quốc đã "vờ" dứt tình vợ. Nhưng anh không đủ can đảm, dũng khí và tỉnh táo để cho vợ biết âm mưu của Giang. Đàn ông sỹ diện là thế. Anh chỉ quyết đi chứ không nói một lời. Khoảng cách ấy giữa anh và Trúc cứ ngày càng xa mãi, xa đến nỗi đứt phựt ngay khi cô bé Mai Trúc có bầu, không có chỗ nương thân và về ở chung nhà với Quốc, còn cô Trúc vợ Quốc thì đến thăm vì tưởng anh bị ốm. Bao nỗ lực níu kéo, bao khát khao không thành, bao ngỡ ngàng đến thất vọng, Trúc đã van xin Hào "Hãy ôm em đi. Anh hãy ôm em đi. Ôm thật chặt vào". Đau đớn thay khi người đàn bà phải cầu xin sự ôm ấp từ người đàn ông vì người đàn ông mà cô ấy yêu cả đời đã bỏ cô ấy mà đi.

Tôi cũng đã có một người đàn ông như thế. Và hôm nay là sinh nhật anh ấy. Kỷ niệm ùa về khiến tôi thấy tim mình nhói đau. Nỗi đau đã giày vò tôi biết bao năm qua. Đôi khi, tôi chỉ cần một người đàn ông ôm mình thật chặt vào lòng, để tôi quên đi nỗi trống trải không có người đàn ông của tôi bên cạnh.

0 comments:

Post a Comment