10h đêm. Bước ra khỏi khán phòng. Thấy lòng nhẹ nhàng hơn. Bởi những ca khúc anh sáng tác. Những ca khúc dệt nên cuộc sống với ca từ mộc mạc, như chính cây đàn guitar anh gảy, anh vuốt, như chính giọng hát nghe như kể chuyện của anh, không luyến láy, không kỹ thuật, như chính những cây cỏ, đụn rơm, chợ quê, răng đen anh thổi hồn hôm qua. Anh là người nghệ sỹ đi lang thang, dùng vài ngón tay nhúm lấy chút hương đồng gió nội đem về thành phố, cho những con người đang mải bon chen với cuộc đời, dừng lại, hít một hơi sâu, rồi bước tiếp. Nếu bảo anh là con người hơi hoài cổ cũng chẳng sai. Ai bảo anh cứ đi nhặt những gì người đời đang muốn bỏ để viết. Nào là cạnh làng tôi mất đất, nào là nụ cười răng đen cuối cùng của thế kỷ, nào là Hà Nội có cả những người không biết tiếng Kinh, nào là… bao nhiêu thứ xa xôi trôi mãi vào ký ức. Quen lắm, thân thuộc lắm những điều giản dị quanh ta, để đến mức ta không nhận ra chúng cũng góp phần tạo nên cuộc sống. Và anh, người nghệ sỹ lạ, nhắc nhở ta về những điều đơn giản ấy đã là một phần trong con người ta thế nào.
Kể cả tiếng kèn đám ma cũng vậy. Nghe kèn đám ma của anh, người ta không thấy ủ dột, não nề. Người ta không thấy dấu chấm hết của cuộc sống. Mà “ta vẫn nghe cuộc sống đang không ngừng chảy”. Cái chết giờ chỉ là một phần của cuộc sống. Cái chết vì thế cũng nhẹ đi. Tiếng kèn đám ma vì thế cũng mang một ý nghĩa nhân văn cao hơn, là nốt lặng thêm vào cuộc sống.
Ngoài kia, gió lạnh làm ta thêm cảm giác bé lại. Một chị đồng nát đạp từng bước chân về nhà, sau là túi, bao to bằng hai người. Một chị gái đèo em trai cũng bình thản đạp xe về nhà. Một đôi nam nữ, chắc đang yêu nhau, dắt tay nhau, chắc cũng về nhà. Thấy cảm giác bình yên hơn. Rằng cuộc đời vẫn lẳng lặng trôi như thế. Những gì của ta sẽ lướt qua và dừng lại. Đừng vội vã nắm những gì không phải của mình. Đừng vội vã đánh giá ai chỉ qua vài câu nói. Đừng vội vã bỏ đi khi thấy còn nhiều khó khăn. Hãy tin rằng, một ngày nào đó, sẽ có ánh mắt dừng lại, sẽ có nụ cười nở hoa, sẽ có vòng tay ấm áp, sẽ có nụ hôn ngọt ngào.
----------------------------------
0 comments:
Post a Comment