Cô gái đến từ hôm qua


Và ngày hôm nay, ta quay ngược dòng thời gian về nhiều năm trước...
Và rồi ta hứa sẽ quay trở lại
Vào một ngày mai như hai người bạn
Một ngày đã quên tất cả lại nhớ về nhau
Cùng năm tháng còn ấu thơ
Anh và em như chơi trò ú tim của tình yêu. Em không hiểu anh hư hay thực. Cho đến một ngày, anh nắm tay em, nói cùng lắng nghe bài hát "I swear...". Bài hát như nói hộ lòng anh. Bài hát khiến em gần anh hơn. Và những nụ hôn đầu tiên.... em trao anh... thật thô vụng... nhưng em mãi không quên...
Và ngày hôm nay anh như đứa trẻ
Của ngày hôm qua xa xôi tìm về
Lời thề tựa như ánh lửa sưởi ấm lòng anh
Như chính em cô gái đến từ hôm qua
Mình đã đi cùng nhau trên một con đường, tuy không dài nhưng đủ để anh và em nhớ về nhau... mãi không quên. Sau bao thăng trầm của cuộc sống, em vẫn còn có chút gì đó "tự hào" vì anh bảo "em vẫn là người hiểu anh nhiều nhất". Thật là tiếc vì anh đã không hiểu em nhiều như thế, để rồi những hờn ghen vớ vẩn đã đẩy mình xa nhau... đến không thể quay lại được. Em đủ dũng cảm để bỏ tất cả đi về tìm anh nhưng anh không đủ bao dung để hiểu những lời em nói. Hay cuộc đời vốn nó vẫn thế, vốn cho người này quá nhiều và lấy của người kia quá nhiều?
Tình yêu đầu trôi xa dư âm để lại
Và nếu thuộc về nhau em sẽ trở lại
Và anh được thấy hoa rơi như cơn mưa tươi thắm những con đường.

Dường như là vẫn thế, em không trở lại
Mãi mãi là như thế, anh không trẻ lại
Dòng thời gian trôi như ánh sao băng
Trong khoảnh khắc qua chúng ta
Mọi thứ trôi qua giờ đã là kỷ niệm. Không còn nuối tiếc. Không còn hờn ghen. Anh có tin không, nếu giờ gặp anh, em có thể dang tay ra, ôm anh thật chặt, đầy chân tình và sự thành thật, nhưng không phải là tình yêu. Thời gian đã xóa nhòa tất cả... như thế.
Nhiều năm xa hạnh phúc anh muốn bên em
Cuộc đời này dù ngắn nỗi nhớ quá dài
Và cũng đã đủ lớn để mong bé lại như ngày hôm qua
Cuộc đời thật lạ, không cho ai hết cái gì mà cũng không lấy đi hết của ai cái gì. Anh và em, hai người đã đi trên hai con đường khác nhau, nhưng con đường nào cũng vẫn đầy chông gai. Đã bao giờ anh từng nghĩ "Nếu ngày ấy mình xử sự khác đi...". Đã bao giờ em từng nghĩ "Nếu mình đã có thể đến được với nhau...". Nhưng, thực ra, anh và em vẫn bước tiếp trên con đường của mình, chấp nhận đối đầu với những thử thách mới. Kỷ niệm mình cất ở một góc trong tim, thi thoảng giở ra... nhớ về thuở ấy. Chỉ đơn giản thế thôi.

Hôm nay là một ngày anh không bao giờ quên, và chẳng hiểu sao em vẫn luôn nhớ. Mình chưa từng cùng nhau tổ chức kỷ niệm một lần nào. Nhưng năm nào cũng có tin nhắn gửi đến anh. Chỉ thế thôi, là đủ, anh nhỉ?
Giờ chỉ mong sao anh luôn vượt qua chính mình, vượt qua những thử thách cuộc đời mang đến cho anh, để giữ gìn hạnh phúc đích thực mà mình đang có trong tay. Anh nhớ nhé, lựa chọn nào rồi cũng có chi phí cơ hội của nó. Đừng đánh mất những gì mình đang có. Hãy trân trọng nó như chính bản thân mình!



Sau bao nhiêu năm ấy, em tặng anh bài hát này, để anh nghe, và ngẫm cho cuộc đời mình. Mong anh luôn bình yên!

----------------------------------
chi and cubi

1 comments:

Unknown said...

Anh nao the, hehe. Sao bat nguoi ta nghe hat xong roi lai bat ngam ve cuoc doi nua the :)

Post a Comment