Tại sân bay (đối thoại giữa CÔ và CHÁU, không phải giữa BÀ và CHÁU).
- Cô ơi, cô còn nhiều tiền baht không, cô đổi cho cháu, cháu định đi gói đồ nhưng hết tiền baht rồi.
- Cô có, nhưng chỉ còn vài chục thôi.
- Ôi thế thì hơi ít ạ... À bà, bà xem giúp cháu xem bà còn nhiều, bà đổi cho cháu ạ.... Ôi may quá, bà có đủ rồi. Bà đổi cho cháu 100 baht nhé. Cháu gửi lại bà 70.000. Cháu cám ơn bà ạ.
- 75.000
- Ớ...
- Ớ gì nữa. Đừng có mà lừa cô. Cô là kế toán đấy. Thôi 70.000 cũng được.... Mà cháu như thế là không lịch sự nhé. Bà già rồi. Bà bảo 75.000 thì đưa bà 75.000. 5000 có đáng là bao nhiêu, mà bà lại già rồi. Lần sau thì rút kinh nghiệm, chưa gì đã trợn mắt lên thế.
- (Cười) Nhưng cô nói 75000 chứ có phải bà nói đâu ạ.
- Cô nói thay bà vì cô đi đổi tiền cho bà. Cô đổi trên 700 rồi đấy. Cô ra tận Hà Trung mà đổi trên 700 đấy.
- Nhưng cháu cũng đổi ở Hà Trung. Tỷ giá chưa đến 700 ạ.
- Thế à... Thế là cháu đổi tốt đấy. Cô phải đổi trên 700 cơ.
- Vâng. Thôi cháu cám ơn bà, cám ơn cô ạ.
Cháu biến.
----------------------------------
0 comments:
Post a Comment