Hạng thương gia

Đi hạng thương gia có mấy cái sướng thế này:
1. được "chen" một cách có kỷ luật giữa cả đống người để được check-in trước tại sân bay
2. hành lý gửi được dán mác Priority, Business Class, lúc lấy hành lý là cứ phun ào ào đầu tiên, nếu mà dán thêm cái mác Fragile nữa thì cứ gọi là nằm im theo 1 hướng, không "quăng quật" tý nào luôn, à mà đôi khi hành lý đó còn được gửi sang hàng quá cân, để được "ưu tiên" ra trước
3. dĩ nhiên là được vào "chễm chệ" trong nhà hàng dành cho thương gia, đỡ ngột ngạt hẳn so với bên ngoài nhốn nháo
4. boarding được đi cửa riêng, trong khi hàng bên kia ôi thôi là người tay xách nách mang, nhích từng bước trong chờ đợi
5. khoang ghế ngồi to hơn hẳn, chỗ để chân rộng hơn hẳn, nút điều khiển ghế thì có tới những 3 nút lận: nào là ngả sau, nào là nâng chân, nào là cái quái gì thì chả nhớ nữa
6. được phục vụ khăn ấm, rượu vang, được mang báo đến tận nơi
7. nếu bạn còn đang nghỉ, sẽ được tiếp viên khẽ khàng hỏi "Anh/Chị có muốn ăn bây giờ không? Chúng em có cá hồi với khoai tây hầm, thịt bò với cơm và thịt gà với mỳ... Chị muốn uống rượu vang hay các loại nước quả? Khay thức ăn được trải trên 1 cái khăn trải bàn màu vàng, thêm 1 cái khăn ăn cũng màu vàng bọc bộ thìa dĩa, khóa bằng 1 vòng nhựa cũng vàng nốt. Ôi là sướng, nhẹ nhàng, khẽ khàng, mịn màng như lụa như nhung.
8. ăn xong lại được phục vụ khăn ấm, lau chùi cho sạch sẽ
9. landing xong cái sướng nhất là được ra đầu tiên, khéo đi nhanh xuống để qua thủ tục hải quan thì cứ gọi là... phục sát cái lỗ vali chui lên, đố thằng nào dám chen.
10. đi qua cửa hải quan hành lý, nó nhìn thấy cái màu đo đỏ hồng hồng của Priority là cũng thôi luôn, mời chị qua cho nhanh, không cần phải kiểm tra xem có đúng hành lý không
Thương gia lắm tiền sướng thật.
Hihi.
Mình không phải thương gia mà được hưởng hạng thương gia còn sướng hơn nhiều. Ví dụ nhé, được cầm tờ fast track security, cùng với mấy bác đi xe lăn, cuống tờ này còn có thưởng, kiểu như nếu bạn mua từ 4000 đồng trở lên thì đc thưởng 500 đồng, nếu mua từ 6000 trở lên thì được 1000 đồng, vân vân. Thế thì á, chỉ có mua rượu hay vàng bạc đá quý thôi, à hoặc là mấy đồ hàng hiệu đắt tiền cũng được...
Đời mình tính đến nay là đã 3 lần được enjoy cái hạng thương gia này rồi. Lần đầu là do tự nhiên người đi cùng nhận ra bạn mình làm mặt đất, sướng thế. Lần sau là do hết vé hạng E, mà lãnh đạo lại muốn mình đi nên phải cho mình "vượt cấp" dùng hạng B. Lần này thì là do nhà tài trợ "hào phóng", mà mình biết cái căn cơ của sự hào phóng này rùi, không nói ra vì "sợ lộ căn cơ" keke. Chứ chờ mình thành đại gia mà bỏ tiền để đi thương gia thì có chờ đến mùa quýt.
Lúc nào đi thật xa mà lại được hưởng cái hạng này nhỉ, kiểu bay qua đại dương ý, thế mới xứng tầm thương gia chứ.
Chẹp chep!
----------------------------------

chi and cubi

4 comments:

Anonymous said...

Ha ha, Di hang C suong the nhe! Hix, mieng toan moi cac bac di hang C ma chua bao h dc di hang C ca, huhu

I-love-flamenco said...

Nhưng mềnh lại được đi chuyên cơ, chuyên cơ là No.1, với lại, còn được ngồi cạnh Đảng và Chính phủ. Mềnh sướng thế còn giề.

Anh đây said...

he he he....nhớ lại 1 thời đã xa, xưa xửa xừa xưa cứ đi nước ngoài là đc hạng C. chẹp chẹp...nay còn đâu!

I-love-flamenco said...

hihi, bao giờ quay lại đc ngày xưa... em thèm được quay lại ngày xưa quá...

Post a Comment