Đất rừng Tây Nguyên

Tôi tới thăm đất rừng Tây Nguyên vào những ngày đầu tháng 6. Trước khi đi, vẫn còn lăn tăn lắm vì Tây Nguyên đã bắt đầu đón mùa mưa. Vùng đất đỏ bazan ấy mà bị mưa xối thì cứ như nước sông Hồng mùa lũ vậy, đỏ ngầu, trôi xối xả. Mà tôi lại đưa mẹ đi, người già chưa từng biết đi chơi đâu theo đúng nghĩa của nó sau nhưng tháng năm thanh niên xung phong thời chống Mỹ. Cái sự lo còn nằm ở máy bay ATR, máy bay vừa nhỏ, vừa cũ mà theo ông anh rể là "bộ đội hay dùng, mà các đồng chí bay cứ đâm vào núi là chuyện ... thường". Thế rồi hai cái sự lo ấy cũng trôi đi. Không nói chuyện máy bay, mà chỉ là chuyện vùng đất hoang sơ vẫn còn đang chờ con người lên chăm bẵm.
Nói Tây Nguyên thì hơi to quá. Tôi chỉ đi thăm được Pleiku, nơi có người cậu lên khai hoang từ mấy chục năm trước. Pleiku nổi tiếng có Biển Hồ, vốn là cái rốn của núi lửa hàng bao năm trước. Biển Hồ còn có cái tên Hồ Tơ-nưng, là nơi chứa nước ngọt của cả vùng. Biển Hồ trong thơ văn đẹp lắm, nhưng Biển Hồ thực ra cũng không có điểm gì đặc biệt cả. Biển Hồ yên bình. Người ta dựa vào địa thế của Hồ để xây nên 1 ngọn tháp vao 2 tầng ở giữa, làm nơi cư dân tới chơi và tận hưởng những làn gió đầy hơi nước của Biển Hồ, gọi là đầu Rùa. Xung quanh đây, người ta không xây thêm bất cứ một thứ gì, chí ít để thu hút khách du lịch. Quán nước cũng chỉ có một. Thợ ảnh cũng chỉ có một. Du lịch trên Hồ là điều không tưởng. Có vẻ như đìu hiu. Nhưng họ có lý do của họ. Đó là bởi vì đây là nguồn nước ngọt duy nhất của cả thành phố. Thế nên không một công trình nào được xây dựng thêm để thu hút khách du lịch, làm ô nhiễm nguồn nước này. Nếu giả chăng chỉ cần 1 click chuột, bạn có thể từ HN vào được Biển Hồ, tôi tin bạn sẽ chẳng thấy tiếc nếu dành nửa ngày ở đây chỉ để ngắm những dòng nước cứ miên man chảy, nghe rừng thông lao xao nơi Biển Hồ này.
Pleiku đơn sơ, mộc mạc lắm. Nắng chói chang đấy, rồi lại mưa xối xả luôn, hết cơn nhường lại cho những ánh nắng gắt gao mà "nếu mày có trắng lắm như thế này thì cũng chỉ mươi hôm là trông như dân tộc Gia Rai hết". Người ta khó kiếm những mảng xanh-đỏ-tím-vàng trong đất trời Pleiku, mà ở đó chỉ có 2 mảng màu nâu đỏ của đất và xanh mướt của cây. Nâu đỏ đến mức đường nhựa cũng như đường đất, nhìn đâu cũng chỉ nhìn thấy đất. Còn xanh mướt thì khỏi phải nói. Pleiku là đất của hạt tiêu, cà phê, những dãy tiêu thẳng tắp một màu, những nương cà phê thấp lùn nhưng trải dài màu xanh của sự sống. Tiêu trồng rất hay. Người ta đổ những cột bê tông cao, càng to thì tiêu sống càng lâu, rồi quấn dây tiêu quanh cột. Tiêu cứ thế lớn lên, ôm cột mà sống. Nhanh thì được vài ba vụ. Chăm sóc tốt thì cũng phải được đến 5-6 vụ dây tiêu mới tàn. Còn cà phê thì khác. Cây cà phê gạo cội thì cao, nhưng thường thì lùn tịt. Hoa cà phê trắng muốt, thơm đến không ngờ. Tiếc là chưa phải giáp mùa thu hoạch, nên tôi chưa được tắm mình trong hương hoa cà phê.
Pleiku còn đơn sơ cả ở những con người, những người mẹ, người chị đeo gùi đi chợ, trông em, những người Gia Rai tóc xơ màu nâu đất, da rám ánh mặt trời Tây Nguyên, ánh mắt hoang dã và những nụ cười đơn sơ của núi rừng. Cái chất ấy còn ngấm cả vào những người Kinh lên đây khai hoang như cậu tôi. Tất cả nhuốm một màu nâu đất.

Pleiku trải dài với màu xanh của rừng cây trên nền đất đỏ bazan
IMG_5661

Cây tiêu nè
IMG_5538

Còn đây là quả cà phê chín
IMG_5644_cr

Hạt điều cũng được trồng ở đây, người ta còn gọi là đào lộn hột cơ, phần chính của hoa thì chết đi, phần phụ mới thành hạt, thật là buồn cười phải không?
IMG_5546

Biển Hồ, thơ mộng và hoang sơ như người con gái Jarai
IMG_5595


Và đây là đầu rùa
IMG_5598

Bên này của hồ, có thể thấy những ruộng bậc thang. Nếu bạn nhìn thấy ở đằng xa tít trong bức tranh, những người nông dân chỉ như những đốm chấm nhỏ, bạn mới thấy hùng tráng thế nào.
IMG_5648

Nơi đây, những tảng đá to như thế này sừng sững khắp nơi, đội cả những cây to như thế.
IMG_5620

Pleiku có Chùa thày Năm to và hoành tráng nhất. Nơi đây ít có khách viếng thăm, chùa tịnh chuyên đón nhà tu hành về tu dài ngày.
IMG_5615

Từ đây, có thể nhìn thấy 1 góc thành phố Pleiku như thế.
IMG_5673

Người dân Pleiku ăn mặn, ít rau và rất ít thức ăn. Ở các quán nhậu, ngoài thịt và rau sống, hầu như không thể tìm thấy món rau nào trong thực đơn. Người dân tộc ở đây nổi tiếng với món gà nướng chấm lá é, một loại lá chỉ có ở vùng này.
IMG_5662

Còn đây là hình ảnh người Jarai, dân tộc thiểu số nhưng chiếm đa số ở trong vùng.
IMG_5732

Họ luôn cười thật tươi, nụ cười miền sơn cước.

Nếu bạn muốn xem cả album ảnh, mời bạn vào đây:


The story of Pleiku, Vietnam

----------------------------------
chi and cubi

0 comments:

Post a Comment