Hôm nay là sinh nhật Mẹ. Mẹ bước vào tuổi 70, cái tuổi thất thập không phải là "xưa nay hiếm" nhưng cũng không phải là vô lo. Một ông thày "có tiếng" nói rằng tuổi của Mẹ sống được đến bây giờ không phải là nhiều. Mình thì chẳng biết nên no comment. Chỉ thấy đáng lẽ Mẹ phải sống nhàn nhã hơn chứ không vất vả như bây giờ. Đáng lẽ Mẹ phải thoải mái tư tưởng hơn chứ không phải như bây giờ.
Nhưng Mẹ không được như thế.
Mình không giúp Mẹ được như thế.
Năm nay Mẹ không nhớ ngày sinh của mình. Chị Quỳnh tặng Mẹ hoa, Mẹ mới nhớ ra. Hôm nay thì cả nhà được một bữa no nê, ăn gần 2 tiếng. Không may là Mẹ lại bị đau bụng. Chỉ làm thôi, chứ ăn thì không nổi. Khổ thân!
Nhưng Mẹ lại được tới 2 cháu nhớ ngày sinh nhật và gọi điện chúc mừng. Một gọi bằng bà, một gọi bằng cô. Mẹ cảm động lắm. Thế còn hơn chán vạn những món quà, Mẹ bảo vậy. Dẫu sao, đây cũng là một ngày đáng nhớ của Mẹ.
Nhớ năm ngoái Mẹ bảo "2010 tổ chức sinh nhật lớn cho Mẹ, vì năm đó cũng là năm Thăng Long tròn 1000 năm tuổi."
Chưa biết thế nào, chỉ mong Mẹ yên bình thôi... Xin tặng Mẹ bông hồng vàng, loài hoa Mẹ yêu thích!
10/10/2009
0 comments:
Post a Comment