Nó ngồi đấy, bà mẹ chồng tương lai nói "... Giờ bán nhà này đi, hoặc là để mua 1 nhà trong ngõ, hoặc là mua ở khu dưới, để tiết kiệm ra 1 khoản tiền...". Nó nhớ lại lời người yêu "... mình phải tiết kiệm, em ạ..." và chợt hiểu. "Thôi, thế là mình không được tiêu tiền xông xênh rồi.... chiệp.... nhưng mà thôi cũng được, chẳng nhờ nhà chồng thì tự làm lấy mà tiêu....". Nó vui hơn với ý nghĩ của mình.
Anh bước trong nhà ra, đứng trước mặt nó. Nó dụi đầu vào bụng anh, cái bụng... hơi phệ. Và nó thấy an tâm. Nó cảm thấy bình an khi có người yêu bên cạnh. Anh hơi lớn tuổi hơn so với nó, chững chạc và đáng tin cậy. Nó mỉm cười mãn nguyện.
Rồi anh em nhà anh đến chơi. Một .... hai ........ ba..... ba lần hai là sáu .... ba gia đình cùng đến là sáu người, không kể lũ trẻ con. Nhiều thế! Và ngạc nhiên nữa .... Bà chị dâu của anh lại chính là người bạn thân của nó từ hồi cấp III ... Vậy mà ... đã từng nói chuyện với nó qua điện thoại mà vẫn không nhận ra ... Cả nhà đều ngạc nhiên, đúng là nhân duyên không gì nói trước ...
Mấy bà chị hỏi nó có biết hát từ những nốt nhạc không, không nghe rõ nên nó trả lời bừa là có. Định thần ra, nó chữa cháy bằng cách phải xem cả lời ... rồi hát vang. Tất cả cùng hát, nhưng nó thấy giọng của mình là ... hay nhất .... nó thấy vui hơn. "Hòa đồng với gia đình nhà chồng tương lai thế này thật hay...", nó nhủ thầm, "chắc chẳng còn mong ước nào hơn, cuối cùng thì mình đã tìm được hạnh phúc!"....
Nó tỉnh dậy. Thì ra là một giấc mơ đẹp ... Nó ước gì có thể ngủ mãi để giấc mơ không bao giờ hết ....
2 comments:
Mo lai con thay ca me chong voi ca chi dau nua co day!Chi mo..gioi the?hi`..hi`..hi`:D:D
cau chuyen ma, co biet ai mo dau... hi`hi`
Post a Comment