30 ngay nua...


Hôm nay con làm dì thất vọng quá. Khoảng 1 tuần nay con thay đổi kỳ lạ, bướng bỉnh hơn, khó ăn hơn, nhõng nhẽo hơn, hay khóc nhè hơn, hay tủi thân hơn, túm lại là theo chiều hướng vô cùng xấu.

Đã lâu lắm rồi hôm nay con bỏ cơm. Con chỉ ăn khoảng 3-4 thìa đầu, rồi thì nhõng nhẽo và làm đủ trò để không ăn nữa. Ngọt ngào có, cáu giận có, quát mắng cũng có, nhưng chẳng ăn thua.


Mẹ và dì làm mặt giận. Mẹ không nói nửa lời. Rửa bát xong, mẹ ngồi trên giường, con lân la làm thân. Con sờ đến đâu, mẹ giật ra đến đó. Còn càng xích lại, mẹ càng lùi xa, không một nửa lời. Rồi con khóc òa lên. Chắc chưa bao giờ con nghĩ mẹ như thế. Bà ngoại mách nước cho con xin lỗi, con nói mà ngân ngấn nước mắt. Mẹ buồn cười quá nên làm hòa. Con an tâm trở lại. Dì nghĩ bà với mẹ dễ dãi quá. Con sắp 3 tuổi rồi. Dù chưa biết nghĩ nhưng chắc con biết con có thể làm hay xử sự đến đâu. Thấy người lớn cười hòa là con biết con thắng rồi. Tiếp tục nhờn. Tiếp tục nhõng nhẽo.


Con đi chơi về, thấy dì ngồi nghe đài. Con lân la lại gần. Dì nghiêm khắc hơn mẹ, dì đuổi con. Đuổi thẳng cánh. Con giả vờ không nhìn dì nhưng chân tay lại cố tình chạm vào. Dì vẫn kiên quyết đuổi. Bà ngoại lại mách con xin lỗi:


- Cháu xin lỗi dì


-


- Cháu xin lỗi dì


-


- Cháu xin lỗi dì


-


- Cháu xin lỗi dì


-


- Cháu xin lỗi dì


-


- Xin lỗi rồi mà


-


- Xin lỗi rồi mà


-


- Xin lỗi rồi mà không nghe thấy à?


-


Vừa nói con vừa đập chân xuống sàn, tỏ vẻ rất tức tối, hờn giận. Dì vẫn tiếp tục không nói. Chợt thấy mẹ, con có bạn rồi nên không quan tâm đến việc xin lỗi nữa.


Mẹ pha sữa, con lại bắt đầu bài ca không quên, nhõng nhẽo, giả vờ đau bụng, mỏi mệt, vươn vai, che mồm, … Mẹ quát. Dì lừ mắt. Bà quát. Bao nhiêu nỗi tức giận con dồn cả vào đôi tay. Hai tay giờ lên, nắm đấm, lên gân, con “chém” tay vào không khí, mồm phát “Phức tạp thế!”. Một giây ngỡ ngàng, cả bà, mẹ và dì cười òa. Không thể tin nổi sao con phát ngôn được từ như thế. Vậy là con lại thắng rồi. Tiếp tục quay trở lại trạng thái ban đầu. Dì phải lập thiết quân luật thật nhanh, nhưng bố con về, vì không biết căn nguyên câu chuyện nên chả thể tiếp tục được nữa.


Thì đấy, có 260ml sữa thôi mà từ lúc dì lên đến giờ vẫn chưa xong. Để xem mấy giờ rồi nhé, 8/11/2008 10:37:48 PM, chưa kể lúc dì lên con đã uống được khoảng 1/5 rồi. Có ai lười như con không nhỉ?


Còn 1 tháng (thiếu 1 ngày) nữa là con tròn 3 tuổi. Không biết tới lúc đó con có thay đổi nào theo hướng tích cực không, chứ giờ nhìn con dì buồn quá đi mất!

2 comments:

amol said...

Dì đừng buồn nữa! Con chỉ đang "ẩm ương" một tẹo thôi. Rồi con sẽ lại ngoan ngay ấy mà! :)

I-love-flamenco said...

Em be ve di, den chinh ly cho chi Cun nhe!

Post a Comment