Đó là 2 bộ phim về cùng 1 câu chuyện của tác giả Richard Linklater, 1 trong những câu chuyện tình hay nhất mọi thời đại. Mình đã thực sự sống cùng với nhân vật trong phim, hồi hộp, vui sướng, và tiếc nuối một điều gì đó… Sự khác biệt ở đây là một câu chuyện tình không có sex, và không có cái kết đóng như mọi câu chuyện tình khác.
Celine (do Julie Deply đóng) và Jeses (do Ethan Hawke đóng) tình cờ gặp nhau trên một chuyến tàu. Đó là ngày 16 tháng 6 năm 1994. Họ nói chuyện, và thấy ở nhau một sự đồng cảm… Tàu dừng ở Wienna, Jeses xuống, nhưng rồi lại lên. Anh thuyết phục Celine đi cùng mình, vì “đằng nào tôi cũng không có tiền thuê nhà nghỉ. Sẽ hay hơn nếu cô xuống đây cùng tôi, chúng ta sẽ nói chuyện suốt đêm, và hôm sau cô có thể bắt chuyến tàu khác về Paris”. Cái ấn tượng mạnh mẽ từ những giây nói chuyện đầu tiên, chứ không phải lời thuyết phục, đã khiến Celine gật đầu đồng ý. Và họ đã dành trọn đêm ngắm cảnh Wienna. Họ đón bình minh trên bãi cỏ rộng ở công viên. Ở đó, Celine đã nói “Em đã nghĩ sẽ ngủ với anh sau khi chúng ta xuống tàu, nhưng giờ chúng ta ở đây, không có sex, sẽ không có sex…”. Còn Jeses, anh không muốn đi theo lối mòn, rằng sẽ trao đổi địa chỉ liên lạc… Chắc họ hy vọng số phận sẽ cho họ gặp lại nhau, mặc dù họ không tin điều đó lắm.
Và họ chia tay sáng sớm hôm sau tại bến tàu, vội vàng trong những nụ hôn cháy bỏng, hẹn sẽ gặp lại nhau tại đúng nơi đây 6 tháng sau…
Và họ đã gặp lại nhau thật, nhưng không phải 6 tháng, mà là 9 năm, cũng không phải tại sân ga Wienna, mà trong một phòng họp báo ở Paris. Chàng sinh viên nghèo người Mỹ giờ đã là nhà văn nổi tiếng. Còn cô gái trẻ, sau nhiều năm phiêu bạt, giờ là nhà môi trường học tại Paris, nơi cô sinh ra và lớn lên. Vô tình qua cửa hiệu sách, đọc cuốn truyện mới của nhà văn Wallace, viết về câu chuyện tình của một chàng thanh niên Mỹ và cô gái Pháp, cô đã kiếm tìm thông tin về anh. Còn Jeses, sau khi trả lời phóng viên, anh nhìn qua phải và… luống cuống khi cặp mắt nhìn mình là … Celine. Luống cuống như 9 năm về trước, họ lại dành chút thời gian ít ỏi với nhau trước khi anh ra sân bay về Mỹ. Câu hỏi đầu tiên của họ là “Thế anh/em có trở lại Wienna 6 tháng sau không?”. Celine thú nhận rằng không, vì đúng ngày đó bà cô mất, và cô không còn tâm trí nào để nghĩ đến việc quay lại Wienna. Cô cảm thấy có lỗi khi Jeses quay lại, và đã thất vọng ra sao khi không gặp được cô. Tất nhiên anh cũng nghĩ chắc có chuyện gì đó xảy ra, nhưng trước khi rời Wienna, anh vẫn để lại lời nhắn, hy vọng cô đến trễ…
9 năm, cuộc đời có biết bao sự thay đổi. Giờ ai cũng đã có con, nhưng cả 2 người đều không có hạnh phúc. Trước khi cưới, người Jeses nghĩ đến là Celine chứ không phải vợ. Và bài hát Celine sáng tác bắt đầu bằng câu “Em hát anh nghe điệu nhạc Walz… Jeses…”, vì đó là điệu nhạc họ đã nghe cùng nhau 9 năm về trước. Họ đã có đôi lần vô tình cùng ở New York nhưng số phận đã không cho họ gặp nhau sớm hơn… Jeses thấy tuyệt vọng mà kêu lên rằng “Sao ngày đó em không trở lại Wienna??? Sao bà em không mất 1 tuần trước đó hoặc sau đó?”
Jeses đã kéo dài thời gian ở bên Celine bằng cách cùng cô đi uống café, đi dạo Paris, ngắm Notre Dame trên dòng sông Seine, đưa cô về nhà, và lắng nghe bản nhạc cô sáng tác… Họ thấy họ là của nhau, nhưng họ không thể chiến thắng sự thực rằng họ đã mất nhau… .Họ níu kéo chút ít thời gian còn lại để được đắm mình trong hạnh phúc thực sự… Câu chuyện kết thúc bằng câu hát của Celine “Baby, you know you are late for the flight” và đáp lại là lời Jeses “I know…”
Một câu chuyện tình không có sex, và nó đọng lại quá nhiều ý nghĩa. Có lẽ nó thực hơn các câu chuyện tình khác. Một chút băn khoăn, tiếc nuối mơ hồ là cảm giác của người xem như mình…
2 comments:
cau chuyen nay lam minh nho den chuyen tinh cua OngaBecgon va Bexxonov
Mùa hè rớt
Onga Becgon
Có một mùa thu trong sáng diệu kỳ
Sức nóng êm ru, màu trời không chói
Mùa hè rớt cho những người yếu đuối
Cứ ngỡ ngàng như lúc mới vào xuân
Trên má mơ hồ tơ nhện bay giăng
Se sẽ như không, nhẹ nhàng, phơ phất...
Lanh lảnh bầy chim bay đi muộn nhất
Hoa cuối mùa sặc sỡ lo âu
Những trận mưa rào đã tắt từ lâu
Tất cả thấm trên cánh đồng lặng sẫm
Hạnh phúc ít hơn mắt nhìn say đắm
Ghen tuông dù chua chát...có thà hơn
Ôi cái mùa độ lượng rất thân thương
Ta tiếp nhận vì ngươi sâu sắc quá
Nhưng ta nhớ, trời ơi, ta vẫn nhớ
Tình yêu đâu? Rừng lặng... bóng sao i...
Sao ơi sao, sao sắp rụng vào đêm
Ta biết lắm thời gian đang tiễn biệt
Nhưng mãi đến bây giờ ta mới biết
Yêu thương- giận hờn- tha thứ- chia li...
Hay qua chi oi. Bi gio moi biet la chi cung thich "before the sunrise" and "before the sunset"
Post a Comment