Entry for February 27, 2007 - Di oi




Trong thâm tâm, đó là tiếng tôi mong chờ bấy lâu nay. Cún con đã gọi được tiếng “Dì” đầu tiên. Mẹ nó kể, mẹ nó cho nó xem ảnh dì, và bảo nó chỉ, nó chỉ được hết. Rồi mẹ nó bảo nó gọi dì, nó chợt cất lên “Dìiiiiii”. Cả nhà mừng quá, gọi ngay tôi để nói chuyện. Mẹ nó bảo nó nói suốt, tránh để nó quên… May thật đấy, nó vẫn còn nhận ra tôi là ai… Mong sao tới lúc về tôi được bế nó trong tay… Nhìn qua thấy nó gầy quá mà thương. Có mấy hôm ốm mà bà bảo nó sụt cân khủng khiếp. Chắc là cũng chẳng khủng khiếp như bà nói nhưng nhìn nó thấy nó bé không à… Bé tý mà sao lăng xăng thế không biết, chân tay không lúc nào ngừng, mồm thì liến thoắng “Xê ra, xê ra!”. Mẹ nó bảo nó còn lắp bắp được vài từ trong bài “Con cò bé bé” nữa chứ. Mong sao thời gian trôi thật nhanh để tôi có thể về với nó… Ôi Cún con của tôi!

0 comments:

Post a Comment