Ngày 24 tháng Chạp

Hai mươi ba Tết. Tiễn ông Táo về trời xong, người phụ nữ ấy đau đẻ. Cuống cuồng dọn dẹp mọi thứ, gửi đứa con lớn 2 tuổi sang nhà hàng xóm, bà bảo chồng đưa sang nhà hộ sinh. Đêm đông gió buốt từng cơn, cắt da cắt thịt. Bà đi bộ, tay ôm bụng đang quặn lên từng cơn, bên cạnh là chồng dắt theo chiếc xe đạp nam, chở quần áo, đồ đạc vào viện. Chỉ vài tiếng sau, nghe con cất tiếng khóc chào đời, bà thấy nhẹ lòng.
Trời đã tang tảng sáng.
Trước khi chồng về, bà dặn "Ông nhớ luộc 5 quả trứng gà, 2 quả cho con lớn ăn, còn lại 3 quả mang vào đây cho tôi ăn cho lại sức". Khi chồng quay trở lại, bà nhận được 1 quả. Ông bảo "Ăn thế thôi". Rồi ông vào cơ quan làm việc. Nước mắt bà cứ thế rơi không ngăn được. Mấy sản phụ bên cạnh phải khuyên "Thôi đừng khóc nữa, vừa mới đẻ xong cố gắng cho tâm trạng vui vẻ, không sau này ảnh hưởng đến mình và cả con nữa".
Bà được ra viện vào đêm 29 Tết. Đường phố vắng tanh, thi thoảng mới có bóng người qua lại. Giờ này, ai cũng về với mâm cơm gia đình rồi. Chỉ còn vài bà bán mẹt, mấy ông xích lô cố làm kiếm bạc cắc. Biết trước điều này, bà dặn ông "Ông ra ngoài cổng viện xem có ông xích lô nào còn ngồi thì thuê ông ý vào đây chở tôi và con về nhà. Đêm nay lạnh quá." Ông đi. Một lúc lâu sau quay trở lại, ông bảo "Đắt quá. Thôi đi bộ về". Nỗi cay đắng trực chờ trong tim buốt nhói. Bà đành lấy thêm khăn và quần áo của mình quấn cho đứa con đỏ hỏn mới chào đời được mấy ngày, chậm chạp lê bước trên đường đê tối om, lạnh buốt, vẫn bên cạnh là ông dắt chiếc xe đạp chở đồ.
Bà may, hay con bé mới sinh ấy may thì không biết, nhưng trên đường đi, một chiếc xe đạp vụt qua. Rồi xe dừng lại. Thì ra là người bạn của anh con trai cả của ông. Anh hỏi:
- Hai bác đi đâu thế ạ?
- Bác vừa mới sinh em cháu ạ.
- Trời ơi, sao bác lại để bác gái bế em đi bộ thế này? Trời tối và lạnh quá. Bác lên đây cháu đèo về.
Từng giọt nước mắt lại lăn trên má bà. Nỗi tủi nhục cứ thế dâng lên đến nghẹn lời.
Dù sao, một sinh linh bé bỏng đã đến với bà. Và ngày mai cũng là ngày một năm mới lại bắt đầu.
...
Hơn 40 năm qua, câu chuyện về ngày sinh ấy vẫn chưa bao giờ phai nhạt trong tâm trí bà, và cũng sẽ không bao giờ đứa con ấy quên được.

0 comments:

Post a Comment