Đêm cô đơn

Chia tay nhau rồi mà lòng còn day dứt... Đã bao lần tự hỏi mình quyết định ấy là đúng hay sai, cái buông tay ấy là đúng hay sai...
Đêm nay cô đơn quá. Lại chỉ có thể nghĩ về anh và em và câu chuyện dở dang không có hồi kết. Trong không gian u tịch ở nơi chúng ta từng bên nhau, nhìn xuống thành phố hối hả phù hoa và cám dỗ, như vô thức anh gọi tên em.
Những tưởng em đã đang vui vẻ ở chốn kia, nhưng em đã nghe thấy tiếng gọi ấy, tiếng gọi kết nối hai trái tim từng chung một nhịp đập.
Anh lại thấy con tim mình đập trở lại. Em lại thấy mình vẫn thổn thức tiếng yêu thương. Dẫu biết vết ngăn ấy là rất sâu, anh có thể bỏ mặc tất cả để đến với em. Chỉ 5' thôi. Dẫu biết chúng ta không nên làm thế, nhưng em vẫn mặc kệ tất thảy.
Mình lại về với nhau anh nhé. Dù chỉ đứng gần nhau để cảm nhận hơi ấm của tình yêu. Dù chỉ để nhìn vào mắt nhau, để thấy rằng yêu thương còn chất chứa.
Dẫu biết rằng ai cũng sống vì lý trí, nhưng hỡi người tình của em, có bao giờ chàng nghe con tim mình thổn thức?


0 comments:

Post a Comment