Koeln, nơi in dấu trong tôi bao kỷ niệm, nơi cho tôi tình yêu thương của những người đồng nghiệp, những người như mẹ cha... Nơi ấy tôi sống thực sự một mình, không bạn bè, không người thân. Nơi ấy tôi cũng từng phải chứng kiến sự đối xử bất công, ít nhất đối với những sinh viên nước ngoài như tôi... Cuộc sống là vậy, dường như phải luôn có sự đánh đổi gì đó. Dù gì đi chăng nữa, đó cũng là những bài học quý giá mà tôi muốn tích lũy thêm trong cuộc đời...
Tôi đã chụp (hoặc được chụp) nhiều bức ảnh ở đây. Không giống như những lần trước, những bức ảnh này để bạn bè biết về tôi, về cuộc sống của tôi tại thành phố kỷ niệm này, những bức ảnh đôi khi không mang tính nghệ thuật nhưng đầy ắp sự mộc mạc... Bạn có muốn chía sẻ cùng tôi?
2 comments:
Thành phố của chị đẹp và cổ kính thật. Em thích ảnh cái nhà thờ (như cung điện), hoành tráng quá!
Cai anh nha tho chi chup, cau nhin ko thay het duoc su hoanh trang cua no dau.... Day la 1 trong 3 nha tho lon nhat nuoc Duc day!
Post a Comment